Don Hồ
13/9/2020



Thập niên 80 qua 90, miền Nam California có nhiều vũ trường lớn nhỏ, nhưng hoạt động mạnh mẽ & lâu dài nhất chỉ có 2:

- Vũ trường Pha-lê Ritz của gia đình nhạc sĩ Ngọc Chánh (ban nhạc Shotguns của Sài gòn trước 75)

- Vũ Trường Diamond của gia đình ban nhạc Mây Bốn Phương của nhạc sĩ Nguyễn Lâm


Khoảng cuối thập niên 80 khi còn là một ca sĩ không tên tuổi, cũng có được gần một năm được mời cộng tác với vũ trường Sài gòn Cabaret của chị Lệ Uyên ở thành phố Westminster cùng với ban nhạc the Keys. Nhưng sau đó Sài gòn Cabaret đổi qua ban nhạc the Dreamers (của gia đình nhạc sĩ Phạm Duy) và mời nam ca sĩ Tuấn Ngọc về thì Don Hồ bị ... mất job!

Những ngày ấy vũ trường Ritz có vẻ như lẫy lừng & nổi tiếng nhất. Thành phần ca sĩ thường trực hùng hậu gồm có: Carol Kim, Lưu Hồng, Jimmy Joseph, Lilian, Lucia Kim Chi, Kenny Thái, Ý Nhi v.v... Mỗi cuối tuần lại còn tăng cường thêm những ca sĩ nổi tiếng đang được mến mộ khác. Vì thế Ritz được khách mộ điệu ưa chuộng, lúc nào vào cũng phải xếp hàng mua vé, bên trong khi nào cũng đông nghẹt.
Vũ trường Diamond cũng không thua kém về dàn ca sĩ chủ lực thường trực: Đôi song ca Minh Xuân-Minh Phúc, Phi Khanh, Quốc Thái, Kim Anh, Billy Shane (còn ai nữa thì mình không nhớ nổi...). Cũng tăng cường thêm ca sĩ mỗi cuối tuần để cạnh tranh với Ritz.

Lâu lâu được đi chơi, mua vé vào với bạn bè, đứng dưới sàn nhảy ngắm ca sĩ hát trong dàn âm thanh ầm ầm tối tân, dàn đèn tân kỳ gắn trên tràn quay tít, đèn laser bắn chíu chíu thành những tia nho nhỏ xanh lè, mà mê mẩn cả tâm hồn. Được cái là cũng biết thân phận lắm, chả bao giờ dám mơ ước hay nghĩ đến có một ngày nào đó mình sẽ có được dịp đứng chung trên những sân khấu này...

Thế rồi cuối thập niên 80, Vũ trường Đêm Đông Phương (Nuit D'Orient) của anh chị Duy Quanh - Mỹ Hà & anh chị luật sư Lê Trường Xuân mở cửa. Vũ trường lớn lắm, sân khấu bao la. Ban nhạc the Keys được kéo về đây đánh, hình như có nói vào, giới thiệu mình hay sao đó mà Don Hồ cũng được mời hát cùng với dàn ca sĩ ở đây gồm: Duy Quang, Thái Hiền, Thái Thảo, Zaza Minh Thảo, Trọng Nghĩa, v.v...
Thời gian này nữ danh ca Thái Thanh mới từ Việt Nam qua đoàn tụ cùng con cháu, được anh Duy Quang (vai cháu) mời về hát nên khách yêu giọng hát của cô Thái Thanh ùn ùn kéo tới để được diện kiến giọng hát thần tượng.

Được vài tháng thì không hiểu sao cô Thái Thanh không cộng tác nữa. Vũ trường Đêm Đông Phương trụ được hơn 2 năm thì đóng cửa. Thế là lại mất job.

Thuở ấy vừa đi học toàn phần, vừa đi làm cho hệ thống nhà hàng Sizzler của Mỹ. Cuối tuần đi hát vòng vòng ở miền Nam California. Cũng tạm đủ sống.

Sau khi Đêm Đông Phương đóng cửa, một ngày đẹp trời bỗng nhận được một cú điện thoại, đầu giây bên kia một giọng người đàn ông điềm đạm tự giới thiệu là ...""Nhạc sĩ Ngọc Chánh" mời "cháu" hát thường trực cho Vũ trường Pha-lê Ritz của chú". Ráng lắm mới giữ được giọng mình tự nhiên để nói cho xong cú phone.

Đầu giây bên kia vừa cúp xong, bên này thở hổn hển như bị xuyễn nặng, có mơ đến cỡ nào cũng không ngờ có ngày bản thân mình lại được vào Ritz hát. Ca sĩ có tiếng tăm rồi được Ritz mời mà còn thấy vinh hạnh nữa thì nói chi đến ca sĩ cắc ké như mình.

Thế rồi những tháng ngày hát thường trực ở Ritz như một cơn mơ đẹp.

Tuy thuộc loại ca sĩ hát "mở màn - đóng màn, điền vào chỗ trống" nhưng chẳng hề muộn phiền vì biết khối chi những ca sĩ khác ở ngoài kia đang mơ tưởng được như mình mà chẳng được.

Đôi khi một đêm vào hát được bài mở màn xong ngồi cho nguyên buổi chờ, tới gần cuối chương trình lại lên được thêm bản nữa. Cũng có khi nguyên đêm chỉ hát mỗi một bài mở đầu rồi ngồi cho đến khi kéo màn ra về.

Vũ trường Ritz không bao giờ xếp chương trình trước. Ca sĩ cứ xếp hàng ngồi đấy chờ, bao giờ nghe thấy bài hát của mình được band đánh lên thì lo chạy lên mà hát.

Bởi thế nhiều khi ngồi chờ cả buổi chẳng thấy phiên, lăng quăng đi vào toilet để ... xả bầu tâm sự. Đang đứng nửa chừng thì bỗng nghe ngoài kia bài mình đang được đánh. Thế là ... xì-tốp ngang hông, nín ngay giữa chừng. Vừa tay kéo quần, tay còn lại kéo zipper quần, chẳng kịp mà rửa tay, vắt giò lên cổ chạy ra, vì cái toilet & sân khấu không hề gần nhau. Lên trễ ban nhạc cứ đánh câu dạo đầu hoài thì sẽ bị la.

Mà làm như đây là cái thú tiêu khiển của người trưởng ban nhạc thì phải, vì anh ta đứng quay mặt ra phía góc ca sĩ ngồi, cứ ai đi ra đi vào là anh chàng ta thấy ngay.

Chẳng phải chỉ có mình Don Hồ bị mà những người nữ ca sĩ khác cũng có lúc hấp tấp vội vàng chạy từ trong toilet ra, xiêm y có phần xốc xếch bước lên sân khấu...

Và cũng trong vũ trường Ritz có anh nhiếp ảnh gia tên "Danh Photographer" hay vào cầm máy ảnh đi chụp hình khách. Tới mọi cuối buổi, không biết anh ta đi đâu rửa hình mà nhanh lắm, đã có sẵn hình để đi vòng vòng giao hình cho khách. Dĩ nhiên người khách nào muốn lấy hình phải trả một số tiền nào đó.

Không phải lúc nào cũng có khách muốn chụp hình. Những lúc ... không có khách, anh hay lên khu ca sĩ ngồi, ngoắc ngoắc từng ca sĩ một ra đứng để anh chụp.

Khách lâu lâu vào chơi chụp hình kỷ niệm thì chắc hứng thú. Còn ca sĩ thường trực mà cứ được anh "ngoắc" ra hoài thì thật sự cũng oải! Vì cảnh thì y chang nhau, cũng chỉ đứng trước bức tường ngay đó mà chụp. Quần áo thì nhiều khi vài tuần lại trở lại những bộ cũ, chứ đồ đâu mà thay hoài. Mà mỗi lần anh đưa hình cũng phải dúi chút ít cho anh. Cứ làm hoài cũng trở thành ... gánh nặng vì lương hát vũ trường đâu có bao nhiêu mà còn biết bao nhiêu thứ khác phải mua, phải lo.

Bởi thế cứ mỗi lần thấy bóng dáng anh đi tà tà tới là kiếm đường né, giả bộ quay sang bên hông làm gì đó không thấy chẳng hạn (thời đó chưa có phone tay để giả bộ nhắn tin).

Mỗi khi anh đưa cho bao ny lông chứa hình bên trong, phần lớn chẳng mở ra mà nhìn vì biết tỏng nó cũng chỉ có nhiêu đó, chỉ khác bộ đồ. Mà nhiều khi đồ mặc trùng lại thì ra giống y chang như tấm hình ... mấy tuần trước.

Ấy với thời đó thì né anh phó nhòm tới mức đấy, nhưng mấy chục năm sau mới thấy mình ... may mắn.

Nhờ có anh Danh mà giờ mới có được những tấm hình chụp tại Ritz như thế này, tuy cái mặt chụp lúc ấy ngó có chút ... bất mãn, chẳng được "happy" chi cho mấy!

Giờ có muốn cám ơn tới anh Danh Photographer cũng chẳng còn được vì nghe nói anh ấy đã mất vài cuối thập niên 90 rồi...

Nói chung, cái thời mới bắt đầu của những ca sĩ có chút ít để được gọi là "thành danh" cũng trầy vây tróc vẩy lắm, không hướng này thì cũng hướng khác. Nhưng những cái gian nan này nó đã cho họ thêm kinh nghiệm, đã tôi luyện họ trở nên cứng cáp hơn.

Khi qua được đoạn này rồi, ngồi nghĩ lại chuyện cũ thấy kỷ niệm buồn vui lẫn lộn, thấy âu nó cũng là hành trang trang bị cho cuộc sống.

Và để rồi lại lấy đà để leo lên đoạn đồi khác, rồi lại gặt thêm mớ hành trang khác.

Và cứ thế cho tới khi mỏi gối chùn chân chẳng còn sức để mà ngó tới ngọn núi nào khác được nữa ...

Don Hồ
Chủ nhật 13 tháng 09, 2020

Nguồn: Trang FB của Don Hồ

Lời Bàn Mới

  • CÒN THOÁNG CHIÊM BAO
    Lâm Nguyễn 24.02.2024 17:12
    Cảm ơn admin đã tải lên album này, chiếc cầu nối đưa tôi biết đến ngôn từ và giai điệu tuyệt đẹp của ...
     
  • LỜI RU TRONG MƯA
    Thông-Tin 08.09.2023 11:49
    Đã sửa, giờ nghe được rồi.
     
  • LỜI RU TRONG MƯA
    2gether 06.09.2023 22:30
    Hi Admin Album này không nghe được.... Plz......
     
  • TÌNH KHÚC NGÔ THỤY MIÊN
    Thông-Tin 25.08.2023 18:23
    Cám ơn bạn. Lỗi đã sửa, album giờ nghe được hết .
     
  • PHẠM MẠNH CƯƠNG 18
    Thông-Tin 25.08.2023 18:21
    Cám ơn bạn đã cho hay . Bài này không có mp3 .

Đăng Nhập/Xuất