Don Hồ
16/5/2020
California Cách Ly ngày #55
Làm ca sĩ cũng đã mấy chục năm, có mơ cũng chẳng tưởng tượng được một ngày sẽ được cơ hội vào vai chàng Roméo trong “Trong Tình Sử Roméo & Juliet”của đại văn hào William Shakespeare.
Ấy thế mà nó đã xảy ra.
Tháng 6 năm 2018, Nhạc kịch Roméo & Juliet được soạn thảo lại- phiên bản Viêt -bởi nữ nhạc sĩ Diệu Hương, lần đầu tiên được công phu dựng & diễn trên sân khấu lớn tại Bankstown, Úc Châu với:
– Juliet – nữ ca sĩ Như Ý
– Roméo – nam ca sĩ Don Ho
– Ca sĩ hát nhạc phẩm “Roméo & Juliet” bằng tiếng Anh – nam ca sĩ Tuấn Ngọc
– Dẫn dắt câu chuyện: nữ nhạc sĩ Diệu Hương
– Cùng với sự góp mặt rất đặc biệt của non 30 anh chị tình nguyện viên cùng ban tổ chức của xứ con Kangaroo.
Mọi việc khởi đầu vào khoảng 3 tháng trước show diễn, khi ấy đã nhận hát trong chương trình ca nhạc này của chị nhạc sĩ Diệu Hương rồi.
Ngày đẹp trời ấy phone reng, dĩ nhiên từ chị Diệu Hương:
– “Don ơi, chị có một màn này hay ho lắm muốn có trong chương trình ở Úc Châu của mình lần này. Don giúp chị nha…”
– “Cái gì vậy chị?”
Thông thường ít khi từ chối chị điều gì vì yêu tài, thích tính tình & cách xử sự của chị.
– “Chị muốn mình có một nhạc kịch trong chương trình cho nó đặc biệt, Don đóng một vai trong đó nhé…”
Những chương trình trước của chị ở những nơi khác cũng thỉnh thoảng có những nhạc kịch nho nhỏ, hay hay. Ca sĩ góp mặt trong chương trình chỉ có cao lắm 5 người nên ai cũng phải giúp một tay thì những nhạc cảnh mới có thể thành tựu. Bởi thế, khi nghe chị mở lời cũng chả thấy giật mình lắm.
– “Chuyến này chị định sẽ làm gì chị?”
– “Chị muốn Don đóng vai Roméo trong “Roméo & Juliet””
Lần này thì … giật mình. Chắc là nghe lộn. Lấp bấp hỏi lại:
– “Roméo & Juliet” của Shakespeare đó hả chị?”
– “Đúng rồi Don. Chị biên ra hay lắm, bảo đảm Don đọc qua kịch bản sẽ thích lắm đó. Chị dịch luôn lời cho nhạc phẩm này để Don vừa diễn lại vừa hát…”
Và giờ thì thật sự ngập ngừng…
– “Chị à, Roméo là một nhân vật rất đẹp trai. Làm sao em có thể đóng làm … Roméo được chị?”
– “Sao không em? Chị nghĩ Don vào vai Romeo rất hợp đó. Don đọc qua thử kịch bản đi, chị sợ khi đọc xong rồi sẽ nhảy tưng tưng vì thích đó.”
Thích thì có thích, háo hức nữa. Nhưng … biết thân biết phận. Nhẩm lại, chương trình có anh Tuấn Ngọc, nữ ca sĩ Như Ý, chị Diệu Hương vừa làm MC vừa làm ca sĩ luôn & Don Hồ.
– “Juliet sẽ là … ai, chị?”
– “Là Như Ý. Chị đã hỏi & Như Ý đã nhận lời chị rồi.”
Lo lắng, kiếm đường bán cái.
– “Không còn ai khác đóng hả chị? Sao chị không nhờ anh tuấn Ngọc làm Roméo rồi … chị làm Juliet?”
Chị Diệu Hương cười hắc hắc, kiểu cười của Điêu Thuyền.
– “Anh Tuấn Ngọc sẽ không nhận đâu. Don giúp chị đi. Don không đóng thì đâu còn ai nữa đâu?!”
– “Hay kiếm coi bên Úc có ai đảm nhận không, rôi chị trao cho người ta. Vai Romeo, thật tình … em không dám nhận!”
– “Don là một trong những ca sĩ chính của đêm, Don đóng luôn thì nó mới có điểm đặc biệt, điểm nhấn cho chương trình. Chứ nếu kiếm ai đó bên Úc thì sợ sẽ không còn hay nữa… Don nhận đi, chị nghĩ Don sẽ là một Romeo tốt đó!”
Phẩn thì nể chị Diệu Hương, phần thì nghe thuyết phục thì cũng thấy bùi tai.
Bị kích thích đó nhưng cũng thật sự … e dè quá vì bản thân làm gì có được cái đẹp trai cùng lãng tử của anh chàng Romeo đó cơ chứ! Nhưng ngó tới ngó lui tên năm ca sĩ góp mặt trong chương trình thì thấy thôi mình… chết chắc rồi, chẳng có đường lùi. Hãy… kiếm kế hoãn binh trươc cái đã …
– “Hay chị cho em coi thử cái script – kịch bản trước, rồi tính sau nha chị.”
Vài ngày sau, chị Diệu Hương đậu xe cái kịch trước nhà, nụ cười có cái răng khểnh rạng rỡ nhất trước giờ (có lẽ xài “mỹ nhân kế” để phủ đầu, phòng khi “Romeo” khoái thác, tháo lui, kiếm đường chuồn), dúi vào tay đối phương một bao thơ bự & dầy:
– “Don đọc & ráng học thuộc nha”
Nghe câu nói ấy là thấy “ván đã đóng thuyền” “đinh đã đóng cột”. Do dự mãi thì cũng rứa, thôi thì đọc thử.
Móc cọc kịch bản từ trong cái phong bì ra. Sao mà nhiều giấy giữ vậy ta? Thắc mắc quá…
Công nhận kịch bảnh hay quá, rất chặt chẽ, mạch lạc và lãng mạn.
Đây là tiểu đoạn chỗ anh chàng Romeo chạy vào nhà mồ kiếm người yêu & gặp Juliet đang nằm chết. Romeo vật vã rồi uống thuốc tự vẫn theo nàng. Thuốc ngấm vừa gục xuống thì cũng là lúc Juliet nhấp nháy đôi mắt thức dậy.
Hay tuyệt!
Nhưng … tá hoả tam tinh, mồ hôi đổ lạnh ngắt sau sống lưng vì phần thoại của Romeo dài tớ 7-8 trang giấy…
Sau ngày ấy ấy, cũng có ỉ ôi đấy nhưng cũng chẳng tìm ra được đường lùi. Thôi thì cuối cùng … nhắm mắt đưa chân làm liều vậy chứ biết sao khác giờ!
Mà thật tình đây đã là một nhạc kịch công phu đầy tốn kém trong một chương trình nhạc mà mình đã từng được tham dự. Nguyên cái màn lo quần áo thời Trung Cổ cho mọi người rồi xách qua Úc không thôi cũng đủ thấy nhiêu khê. Vở kịch bắt đầu bằng quang cảnh ngôi nhà mồ với ánh nến leo lét, nàng Juliet phủ hoa nằm trên một bệ đá. Chung quanh là cả mấy chục người cầm hoa đi vòng quanh để viếng xác trước khi chàng Romeo xuất hiện. Bao nhiêu người phụ diễn là bấy nhiêu bộ quần áo khác nhau.
Khi đặt chân tới Sydney, Úc Châu, chàng Romeo mới nhận được bộ quần áo của mình. Tuy là may theo số đo đã đưa đấy nhưng không thể … tuyệt hảo như ý được, nhưng cũng chẳng biết sao hơn.
Kịch bản tuy đã học trước làu làu rồi, nhưng tới ngày diễn thì cả Romeo lẫn Juliet bấn loạn. Lần đầu tiên diễn, lời thoại quá nhiều, lỡ quên một câu là có cơ hội … quên tuốt luốt hết đoạn sau & sẽ đứng thộn mặt ra trên sân khấu luôn thì sao chứ?! Nguyên đêm trước ngày diễn lo quá sinh thức trắng không ngủ được miếng nào!
Dù không muốn nhưng cuối cùng cũng phải “báo cáo” với chị Diệu Hương nỗi lo lắng để tìm phương cách cứu vớt. Có thể là dán kịch bản dài dài ngay dưới đất, khi bí quá thì giả bộ khóc than gục xuống sàn để mà rà lục, kiếm … câu kế, hay sao đó…
Ai dè đâu chị Diệu Hương quả thật là bình tĩnh & có bản lĩnh. Vở Nhạc Kịch “Romeo & Juliet” lần đầu tiên được tất cả diễn viên đóng đêm đó có thể gọi là thành công rực rỡ. Như Ý nhập vai nàng Juliet một cách tuyệt vời, không thể ngờ.
Lúc chàng Romeo uống ực chai thuốc độc vào miêng. Thuốc thấm, anh chàng lồm cồm thều thào gọi tên, rồi với nắm lấy tay người yêu trước khi ngã quị, gây xúc động cho khán giả. Nhưng chính chàng Romeo lại càng xúc động nhiều hơn vì khi ấy Romeo “được chết”, có nghĩa là đã hoàn tất xong vai diễn, đã xong nhiệm vụ rồi, chỉ nằm sõng soài phè ra đấy quay mặt vào phía trong mà … chết, để nhường đất diễn lại cho nàng Juliet sống dậy độc diễn cho tới hạ màn.
Tâm hồn phơi phới vì đã “thoát nạn”, nhưng chàng Romeo đã nhiều lúc phải ráng để đừng bật cười mà rung vai bể dĩa, vì trong khi nàng Juliet chạy qua chạy lại nghẹn ngào tức tưởi , thét gào ráng lay người yêu Romeo dậy như thế, thì cái giọng đọc nhắc tuồng kịch bản của chị Diệu Hương phát ra từ phía bên dưới cái bệ đá mà Juliet đã nằm khi nãy lồng lộng, rõ mồn một.
Lum khum cong người như con tôm núp bên dưới cái bệ như thế thì sau 25 phút dài thể nào cũng … gẫy lưng cho coi. Tội!
Nhưng nếu chị Diệu Hương đã không nảy ra cách hy sinh, làm như thế để cứu bồ, thì không biết cả Romeo lẫn Juliet sẽ khựng lại bao nhiêu lần vì quên lời thoại. Và vở tình sử nhạc kịch lâm ly ấy không biết sẽ đã bị tan nát & te tua tới cỡ nào…
Don Hồ
Nguồn: Trang FB của Don Hồ