Tâm CaBiến cố 11-63 (đánh đổ chế độ Ngô Ðình Diệm) kéo theo nhiều xáo trộn trong miền Nam nước Việt. Về mặt chính trị, thường xuyên có những vụ đảo chính, chỉnh lý, xuống đường. Về mặt quân sự, sự có mặt của Quân Ðội ngoại quốc trên đất nước khiến cho chiến tranh khởi sự leo thang dữ dội. Về mặt xã hội là cả một sự đổ vỡ về luân lý, sự mất niềm tin. Tôi gọi thời kỳ này là thời kỳ sợ hãi, hoài nghi và khinh thị (le temps de la peur, du soupcon et du mépris). Thời kỳ thần đồng gẫy cánh, cõi tiên lạc lõng, nhạc trời đứt đoạn. Và tâm ca bắt buộc phải ra đời.
Với cái đà soạn những tác phẩm lớn hơn hình thức ca khúc thông thường là hai trường ca CON ÐƯỜNG CÁI QUAN, MẸ VIỆT NAM (chưa kể hai tiểu ca kịch CHỨC NỮ VỀ TRỜI và TẤM CÁM với phần libretto của Năm Châu do tôi thực hiện cho Hãng Phim MỸ VÂN vào năm 1963), bây giờ tôi quyết định tỏ thái độ bằng những chương khúc.
Lề lối soạn mười bài hát liên tục cho một vấn đề mà tôi đẻ ra với MƯỜI BÀI TÂM CA lúc này, được tiếp tục với MƯỜI BÀI TÂM CA, MƯỜI BÀI BÌNH CA, MƯỜI BÀI BÉ CA, MƯỜI BÀI NỮ CA, MƯỜI BÀI TỤC CA, MƯỜI BÀI ÐạO CA v.v... (NGỤC CA -- phổ thơ Nguyễn Chí Thiện -- soạn ra sau này thì phải tới hai mươi bài). Tôi cũng nhớ là trước đây có đọc cuốn sách MƯỜI ÐIỀU TÂM NIỆM của Hoàng Ðạo. TÂM CA cũng có thể là những bài hát tâm niệm, nghĩa là nó đi tới luân lý nữa.
Nhưng trước khi đó, để dẫn tới mười bài hát nói thẳng vào cái xã hội nát tan trước mặt trong thời đại này, tôi có một lời kêu than của tôi, qua bài TÔI CÒN YÊU TÔI CỨ YÊU (Saigon-1964).
Bài TÔI CÒN YÊU TÔI CỨ YÊU tuy là động cơ để tôi soạn ra MƯỜI BÀI TÂM CA nhưng lối nhìn và ngôn ngữ của bài này có vẻ mòn mỏi rồi, giống như lối nhìn và ngôn ngữ của những bài hát tình tự quê hương khác hay của trường ca, trong đó cách nhìn một chiều khiến tôi chỉ cúi mặt xưng tụng cái đẹp trong vinh quang hay trong đau khổ của dân tộc tôi, nơi quê hương tôi mà không dám nhìn vào và nói lên bề trái của xã hội. Cách nhận diện lại quê hương, qua những bài tâm ca, rồi đây sẽ ảnh hưởng tới các nhạc sĩ trẻ ở trong hay ở ngoài PHONG TRÀO DU CA.
Ðó là nói về cách nhìn vào quê hương, nhận diện lại quê hương. Thế còn lối nói trong ca khúc của tôi bây giờ là gì ? Nó cũng phải khác trước, nghĩa là nó mang chút ít ngôn ngữ Thiền mà trong thời gian này, ai cũng đều bị ảnh hưởng cả.
Mười Bài Tâm CaTôi khởi sự soạn tâm ca bằng một bài thơ nhan đề HOÀ BÌNH của Thượng Tọa Nhất Hạnh, với ý nghĩ là thực hiện giấc mơ mà thi sĩ đã ghi trong thi phẩm. Tôi đặt tên tâm ca số 1 là TÔI ƯỚC MƠ. Trong bài thơ này, thi sĩ tự hỏi bao giờ mình mới nói thẳng những điều mình ước mơ. Khi phổ nhạc bài thơ đó rồi hát lên cho quảng đại quần chúng nghe, tôi đã nói hộ thi sĩ vậy.
TÔI ƯỚC MƠthơ Nhất Hạnh - Phạm Duy soạn thành tâm ca
(Saigon-1965)
Sáng nay vừa thức dậyNghe tin em gục ngã nơi chiến trườngNhưng trong vườn tôiVô tình khóm tường viVẫn nở thêm một đoá.Tôi vẫn sống ! Tôi vẫn ăn ! Và tôi vẫn thởTôi vẫn sống ! Tôi vẫn ăn ! Và tôi vẫn thởNhưng biết bao giờTôi mới được nói thẳngNhững điều tôi ước mơ ? Biết bao giờ ?Biết bao giờ ?Tôi mới đượcTôi mới đượcNói những điềuNói những điềuTôi ước mơ, tôi ước mơTôi ước mơ, tôi ước mơ...Bài tâm ca số 1 này đã được anh bạn ca sĩ Hoa Kỳ Steve Addiss soạn lời ca Anh Ngữ và hát như sau :
Poem By A Buddhist MonkFrom a poem by Nhat Hanh, adaptation by Pham Duy
English lyrics by Steve Addiss
Six o'clock, when I wakeA friend brings me the newsMy brother is killed.Now he lies slain, and yetBy this house, by this wallA flower blooms.I, I still breathe, I still eat, I still liveHow shall I speak, how shall I sayAll I hope for my land ?All I hope for Viet Nam ?How shall I speak, how can I sayAll that I hope, all that I prayFor my home, for my land ?Some how I must sayAll I hope for Viet Nam.TÂM CA SỐ 1 là sự bi đát của chúng ta trong giữa thập niên 60 này. Nó rất ngắn vì nó chỉ là sự ao ước hoà bình. TÂM CA SỐ 2 là thái độ của tôi trước cảnh bi đát đó. Trong cuộc đời 1965, có bao nhiêu cảnh ngộ, có bao nhiêu hình ảnh thì đều vào nằm trong bài hát cho nên nó là bài hát dài nhất trong MƯỜI BÀI TÂM CA.
TIẾNG HÁT TO(Saigon-1965)
Tôi sẽ hát to hơn súng nổ bên bờ ruộng giàLời tôi ca, lời tôi ca xin lúa đừng loLời tôi thay cho tiếng đạn bayLời tôi xây cho vững tay cầyRồi đêm đêm xua ác mộng đầyLời ca êm ru giấc ngủ sayTôi sẽ hát cho vơi thống khổ vơi dòng lệ nhòaMột miền quê, một miền quê tim héo và khôLời tôi ca khâu vá tình thươngLời hôm qua chắp nối Con Ðường (1)Lời hôm nay vương tiếng Mẹ buồn (2)Lời mai đây cao ngút Trường Sơn (3).Tôi sẽ hát to hơn những kẻ khơi ngọn lửa thùLời tôi ca, lời tôi ca như suối rừng thuLửa âm u ai đốt từ lâuMiền quê tôi khan tiếng kêu gàoLời tôi ca như nước nhiệm mầuThành mưa rơi cho dứt niềm đauLời tôi ca, lời tôi ca xua hãi hùng điMùa xuân qua ai mất tuổi thơLời tôi ca hôn má xuân giàCòn yêu nhau xin cứ mặn màÐừng cho ai ăn cướp tình ta.Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang ngồi vỉa hèTrẻ bơ vơ, trẻ bơ vơ đi giữa vườn hoaHỏi thăm em, em có mẹ chaHỏi thăm em, em có ông bàHỏi thăm em, em có cửa nhàMột ngày qua em mất cả ba.Tôi sẽ khóc to hơn đứa nhỏ đang tìm nụ cườiTrẻ thơ ơi, trẻ thơ ơi, xin đến gần tôiCùng em côi tôi có bàn tayVà đôi môi tôi hát ăn màyChia hạt cơm rơi hay bát gạo đầyCùng ngủ ven sông hay gối bụi cây.Tôi sẽ khóc cho em gái nhỏ theo mụ chủ nhàMột chiều mưa, một chiều mưa đi trong ngõ bùn nhơTừ vườn quê ra chốn phồn hoaNgười em xua dĩ vãng đen nhoàRồi đêm đêm son phấn nhạt mờMới nhận của tôi dâng mấy lời thơTôi hát tiễn đưa dăm thiếu phụ quay về đường nhàLời tôi ca, lời tôi ca hun bếp lạnh troLời như tơ như tóc tìm nhauGiường thơm tho chăn gối tươi mầuMảnh gương to rơi vỡ ngày nàoCòn lại bao nhiêu vẫn soi rõ mặt nhau.Tôi sẽ hát to hơn tiếng nhạc mơ hồ phòng tràNàng danh ca, nàng danh ca không có giọng caNàng danh ca vo khúc tình caThành vui điên hay khóc than vờNồng hơi da hơn tiếng nhạc thừaNghẹn lời ca hay dứt đường tơTôi muốn hát thay cho gánh cải lương gầy, một ngàyVề chợ quê, về chợ quê rung trống cầu mayLời tôi thay anh kép già câmLàm quân đi theo nữ anh hùngDiệt loài gian hay giết nịnh thầnVà hoan hô ông lão hiền trung.Tôi sẽ hát to nhưng hát nhỏ hơn lời mọi ngườiMột ngày nao, một ngày nao nghe bỗng đầy vơiToàn dân tôi ca hát niềm vuiToàn dân tôi ca khúc yêu đờiMột ngày tan chinh chiến thật rồiToàn dân tôi vui sống thảnh thơiTôi sẽ hát to nhưng hát nhỏ như lời nguyện cầuLời yêu nhau, lời thương nhau cho đến dài lâuLời tôi ngoan như tiếng trùng kêuLời tôi vang như tiếng chuông chiềuLời tôi cao như tiếng ngọn diềuLời tôi sâu như tiếng tình yêuLời tôi sâu như tiếng tình yêu...-----------------------------------
(1) Con Ðường Cái Quan
(2) Mẹ Việt Nam
(3) Trường Ca Trường Sơn
TÂM CA SỐ 3 nhận diện lại dân tộc Việt Nam, hiện nay là một dân tộc đầy chia rẽ... Nó kêu gọi mọi người ngồi lại với nhau, dù là ông bụt, người hùng trong trắng, kể cả giun dế hiền lành cũng phải ngồi gần ma quái, kẻ ăn cướp của công và ác thú hùm beo...
NGỒI GẦN NHAU(Saigon-1965)
Ngồi gần ngồi gần nhau, vai sát vai nhau tựa đầuNgồi gần ngồi gần nhau, tay nắm tay cho thật lâuNgồi gần ngồi gần nhau, xin nói cho nhau một điềuNgồi gần ngồi gần nhau cho nhiềuNgồi vào đời nhỏ nhoi, trong kiếp sống đầy vơiNgồi gần người từ bi, bên lũ giết người kiaNgồi gần loài giun dế, hay ác thú hùm beoMình vào ngồi đây với nhau.Ngồi gần ngồi gần hơn, đôi mắt đôi mi lạ lùngNgồi gần ngồi gần hơn, đôi má đôi môi làm quenVào ngồi làm một đôi, trong tiếng than trong nụ cườiVào ngồi làm đỏ đen cho đờiNgồi gần loài ma quái, nghe tiếng nói lả lơiNgồi gần tình thương yêu, nghe rõ tiếng bụt kêuGần người hùng trong trắng, bên lũ cướp của côngNgồi thở dài hay ước mong.Vào ngồi vào ngồi chung, trong sót thương trong bạo cườngVào ngồi vào ngồi chung, trong bão mưa trong lửa tuônNgồi ở gần mộ hoang, trong đám tân hôn vội vàngNgồi vào, ngồi đôi bên vui buồnNgồi vào rừng gươm súng, hay đứng giữa vườn bôngNgồi chờ đàn chim non, hay đón tiếng đạn bomNgồi vào niềm yêu dấu hay giữa mối thù sâuMình ngồi vào đây với nhau.Ngồi gần ngồi gần nhau, đây đó chung quanh địa cầuNgồi gần ngồi gần nhau, trong kiếp xưa, trong đời sauNgồi gần ngồi thật lâu, cho đến khi hai ngọn đầuThành một người trong nhau nguyện cầuNgồi vào một thế giới, không xấu tốt buồn vuiNgồi vào niềm chơi vơi, không có sắc mầu phaiNgồi vào đời không mới, không rách nát tả tơiMột mình ngồi trong cái TAMột mình ngồi trong cái TAMột mình ngồi trong cái TA...TÂM CA SỐ 4 thu gọn cuộc đời vào một giọt mưa. Giọt nước thiên nhiên chứa đựng đầy đủ cái sống, cái chết, cái vui, cái buồn, người trần, thần thánh, tuổi già, tuổi thơ... Tôi soạn bài này chỉ trong 15 hay 20 phút.
GIỌT MƯA TRÊN LÁ(Saigon-1965)
Giọt mưa trên lá nước mắt mẹ giàLã chã đầm đìa trên xác con lạnh giá.Giọt mưa trên lá nước mắt mặn màThiếu nữ mừng vì tan chiến tranh chồng vềGiọt mưa trên lá tiếng khóc oa oaÐứa bé chào đời cho chúng ta nụ cườiGiọt mưa trên lá tiếng nói bao laTóc trắng đậm đà êm ái ru tình già.Giọt mưa trên lá tiếng nói thầm thìBóng dáng Phật về xoa vết thương trần thếGiọt mưa trên lá tiếng nói tinh khôiLúc Chúa vào đời xin đóng đanh vì ngườiGiọt mưa trên lá tiếng khóc chơi vơiThế giới lạc loài chưa thoát ra phận ngườiGiọt mưa trên lá cố gắng nguôi ngoaiNói với loài người : xin cứ nuôi mộng dài.Giọt mưa trên lá bối rối, bồi hồi,Ráo riết, miệt mài, em (anh) biết yêu lần cuối.Giọt mưa trên lá bỡ ngỡ, xôn xao,Cuống quít, dạt dào, anh (em) biết yêu lần đầuGiọt mưa trên lá thấp thoáng, bơ vơKhép nép, đợi chờ, xa cách nhau vài giờGiọt mưa trên lá dĩ vãng xa xôiSớm tối bùi ngùi, xa cách nhau một đời.Ù u u ú ! Ù u u ú !Ù u u ú ! Ù u u ú !Ngoài ra ca sĩ người Mỹ Steve Addiss cũng đã soạn lời ca Anh ngữ cho bài này và được MITCH MILLER & HIS GANG thu thanh vào đĩa hát, phát hành tại Hoa Kỳ vào năm 1966:
THE RAIN ON THE LEAVES(Mitch Miller)
The rain on the leaves is the tears of joyOf the girl whose boy returns from the war.The rain on the leaves is the bitter tearsWhen the mother hears her son is no more.The rain on the leaves is the cry that is tornFrom a baby just born as life is begunThe rain on the leaves is an old couple's loveMuch greater now than when they were young.The rain on the leaves is the passionate voiceIn a final choice when last love is near.The rain on the leaves is the voice surprisedAs it realizes its first love is here.The rain on the leaves is the heart's distressAnd a loneliness, as life passes by.The rain on the leaves is the last caressAnd a tenderness before love can die.TÂM CA SỐ 5 nhận diện gia tài của người đi trước để lại cho người đi sau. Thế hệ 45 để lại cho thế hệ 65 một thảm hoạ mà chỉ có sự tha thứ và thương yêu nhau giữa hai thế hệ mới có thể đem lại một tương lai sáng sủa.
Ðể Lại Cho Em(theo thơ Nguyễn Ðắc Xuân)
(Saigon-1965)
Ðể lại cho em này nước non mìnhÐể lại cho em một nước đẹp xinhMột miền oai linh hiển háchChỉ còn dư vang thần thánhÐể lại cho em hèn kém của anhÐể lại cho em cuộc sống mệt nhoàiÐể lại cho em hồn nước tả tơiÐường đời quanh co kẹt lốiLòng người không căm giận dỗiÐể lại cho em tội lỗi qua rồi.Nhưng em thương anh, thương anh cho nước phải giật mìnhNhưng em thương anh, thương anh cho tình lên sức sốngNhưng em thương anh, thương anh cho tủi hờn đi xuốngNhưng em thương anh, thương anh cho niềm kiêu hãnh vươn lên.Ðể lại cho em một nước phân lìaÐể lại cho em một giống nòi chiaHận thù nhân danh chủ nghĩaBạo tàn vênh vang bề thếÐể lại cho em giọt máu dân lànhÐể lại cho em từng nấm mồ xanhChập chờn bay trong bại thắngNgọn cờ khăn sô mầu trắngÐể lại cho em một bãi sa trường.Nhưng em thương anh, thương anh cho súng phải thở dàiNhưng em thương anh, thương anh cho tầu bay khóc vớiNhưng em thương anh, thương anh cho lựu đạn im tiếngNhưng em thương anh, thương anh cho đường vũ khí qua tim.Ðểi cho em cảnh khó quê nghèoDù rằng ruộng ta mầu mỡ phì nhiêuMột bàn tay thơm mùi đấtThành bàn tay hoen mầu xámÐể lại cho em một tấm lòng thamÐể lại cho em thành phố lên đènBọn người tranh nhau một đám bụi đenLệ buồn rơi trong tửu điếmGửi người gian nan tiền tuyếnÐể lại cho em giả dối đê hèn.Nhưng em thương anh, thương anh em đón nhận gia tàiNhưng em thương anh, thương anh ta cùng gom sức mớiNhưng em thương anh, thương anh xin nhận lời tranh đấuNhưng em thương anh, thương anh đi tìm lối thoát cho nhau.TÂM CA SỐ 6 nhận diện thiên nhiên, siêu nhiên và trái tim con người khi hướng vào siêu nhiên, thiên nhiên đó.
MỘT CÀNH CỦI KHÔ(Saigon-1965)
Một cành củi khôMột tờ lá uáMột hòn cuội toMột làn bụi mờMột ngọn cỏ mayMột vài miếng giấyMột hạt mưa bayCuộc đời quanh đây mừng là biết mấyTình đầy trong tay và tình ở ngoàiỞ gần bên tôi hàng nghìn thế giớiCùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui.Một hàng rêu thưaMột đàn kiến gióMột nhện giăng tơMột ổ tò vòMột giọng con ve kêuMột điều con dế nóiMột lời thông reoMột chiều xôn xao.Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấyTình đầy trong tay và tình ở ngoàiỞ gần bên tôi hàng nghìn thế giớiCùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui.Một mảng vai nonMột vòm tóc sángMột vành tai ngonMột cổ tròn trònMột làn mi congMột vùng má nóngMột hàm răng trongMột bàn tay thuôn.Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấyTình đầy trong tay và tình ở ngoàiỞ gần bên tôi hàng nghìn thế giớiCùng nhờ nhau thôi, để buồn hay vui...Cuộc đời quanh đâyMừng là biết mấy.TÂM CA SỐ 7 nhận diện kẻ thù của của chúng ta là danh từ, là chủ nghĩa, là gian ác, là vô lương... có khi kẻ thù của ta lại chính là ta nữa. Vậy ta phải đi tìm nó ngay trong tim ta để mà chiến thắng nó.
KẺ THÙ TA(Saigon-1965)
Kẻ thù ta đâu có phải là ngườiGiết người đi thì ta ở với ai ?Kẻ thù ta tên nó là gian ácKẻ thù ta tên nó là vô lươngTên nó là hận thùTên nó là một lũ ma (thế thì)Kẻ thù ta đâu có phải là ngườiGiết người đi thì ta ở với ai ?Kẻ thù ta mang áo mầu chủ nghĩaKẻ thù ta mang lá bài tự doMang cái vỏ thật toMang cái rổ danh từMang cái mầm chia rẽ chúng ta (thế thì)Kẻ thù ta đâu có phải là ngườiGiết người đi thì ta ở với ai ?Người người ơi thương xót người nhỏ béNgười người ơi thương xót người ngây thơThương xót người bị muaThương xót người bị lừaThương xót người thương xót ta (thế thì)Kẻ thù ta đâu có ở người ngoàiNó nằm đây nằm ngay ở mỗi aiKẻ thù ta tên nó là vu khốngKẻ thù ta tên nó là vô minhTên nó là lòng thamTên nó là tị hiềmTên nó là sự ghét ghen (thế thì)Kẻ thù ta đâu có ở người ngoàiNó nằm đây nằm ngay ở mỗi aiKẻ thù ta trong mắt thèm lơ láoKẻ thù ta trong góc đầu tự kiêuTrong cõi lòng quạnh hiuTrong óc hẹp tiêu điềuTrong giấc mộng xâm chiếm nhau (thế thì)Kẻ thù ta đâu có ở người ngoàiNó nẵm đây nẵm ngay ở mỗi aiNgười người ơi yêu mến người mãi mãiNgười người ơi yêu mến người không nguôiYêu mến người đầy vơiYêu mến người đêm ngàyYêu mến người ta nắm tay (thế thì)Kẻ thù ta đâu có phải là ngườiGiết người đi thì ta ở với ai ?Kẻ thù ta đâu có ở người ngoàiNó nằm đây nằm ngay ở mỗi ai !TÂM CA SỐ 8 nhận diện cái chết. Ôi cái chết thật là tuyệt vời, nó đến đúng hẹn, nó không phản bội bất cứ ai, nó thành thật như trái tim con người.
RU NGƯỜI HẤP HỐI(Saigon-1965)
Ru người hấp hối bằng chiều lam tỏa khóiRu người phơi phới bằng nắng vói lưng đồiRu bằng tiếng nói của trái tim muôn loàiRu người hấp hối, ru cuộc tình đang đứt hơi.Ôi kiếp sống bộn bề, kiếp sống chàn chềThấm thía hiền hòa, chất chứa lọc lừa, tỉnh và mê !Ôi kiếp sống bềnh bồng, ấm áp lạnh lùngChói sáng mịt mùng, kiếp sống dài dòng mọi sầu thương.Ôi cái chết tuyệt vời, đến với đời ngườiGiữ vững một lời, cái chết nghìn đời chẳng hề phaiÔi cái chết thật thà, cái chết mặn màÐến đúng ngày giờ, cái chết hẹn hò tự ngàn xưa !Ru người thiêm thiếp nằm im gương mặt sángRu hồn trong trắng như bé lúc sơ sinhRu lòng êm ấm, ru tấm thân yên lànhRu người đang chết trong hoà bình hay chiến tranh.Ôi kiếp sống bộn bề, kiếp sống chàn chềThấm thía hiền hòa, chất chứa lọc lừa, tỉnh và mê !Ôi kiếp sống bềnh bồng, ấm áp lạnh lùngChói sáng mịt mùng, kiếp sống dài dòng mọi sầu thương.Ôi cái chết tuyệt vời, đến với đời ngườiGiữ vững một lời, cái chết nghìn đời chẳng hề phaiÔi cái chết thật thà, cái chết mặn màÐến đúng ngày giờ, cái chết hẹn hò tự ngàn xưa !Ru người đang chết và người không sợ chếtRu bằng tiếng hát của thế giới vô biênRu bằng muôn mắt của ánh sao (đang) đi tìmRu người đã thoát ra lồng tình hay cũi duyên.Ôi kiếp sống bộn bề, kiếp sống chàn chềThấm thía hiền hòa, chất chứa lọc lừa, tỉnh và mê !Ôi kiếp sống bềnh bồng, ấm áp lạnh lùngChói sáng mịt mùng, kiếp sống dài dòng mọi sầu thương.Ôi cái chết tuyệt vời, đến với đời ngườiGiữ vững một lời, cái chết nghìn đời chẳng hề phaiÔi cái chết thật thà, cái chết mặn màÐến đúng ngày giờ, cái chết hẹn hò tự ngàn xưa !Cái chết hẹn hò từ nghìn xưa (3 lần)TÂM CA SỐ 9 nhận diện chính mình. Tôi vốn sinh ra đời chỉ biết tin yêu, tha thứ, say đắm, yếu mềm... thì, nếu ai thương, xin cho tôi được sống say mê, ai không thương, xin giết tôi đi !
TÔI BẢO TÔI MÃI MÀ TÔI KHÔNG NGHE(Saigon-1965)
Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ muốn đi về nẻo đường mình thường mong ướcTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ cố tin rằng lòng người còn trong, còn trắngTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheNhất quyết yêu người, cả người thực thà gian dốiTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ cố yêu người dù rằng người đang lừa người.Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Thương tôi thương tôi cho sống say mêKhông thương không thương xin giết tôi đi !Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheMới chớm yêu đời lại buồn vì đời mau hếtTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheMới biết ái tình là ngờ mình yêu còn ítTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheQuyến luyến bạn bè để rồi về nhà mong nhớTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ thích la cà để rồi chợt thương người nhà.Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Thương tôi thương tôi cho sống say mêKhông thương không thương xin giết tôi đi !Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ nói những lời mọi người hằng ngày không nóiTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ chối không làm đàn cừu làm con vẹt nữaTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ hát những lời buồn rầu mà người ta giấuTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheCứ hát vui đùa chọc cười người quên nụ cười.Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Thương tôi thương tôi cho sống say mêKhông thương không thương xin giết tôi đi !Tôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheÐứng giữa hận thù chỉ ngờ mình là HoraceTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheChiến đấu quân thù mà tìm chưa ra thù ghétTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheThấy máu quân thù chỉ buồn và thề không uốngTôi bảo tôi mãi mà tôi không nghe không ngheThấy xác lăn quay không say không thích phanh thây.Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Ðời sinh tôi ra tôi ra như thế !Thương tôi thương tôi cho sống say mêKhông thương không thương xin giết tôi đi !Và tâm ca kết thúc, TÂM CA SỐ 10 là một bài tuyên ngôn.
HÁT VỚI TÔI(Saigon-1965)
Hát với tôi trong nỗi vui hay trong cơn buồnHát với tôi qua tiếng reo hay bằng lời thanÐời đẹp thì ta hát vẻ vangÐời buồn thì ta hát nỉ nonÐừng ngậm miệng im hơi thành xác không hồnHát với tôi khen rất ngoan hay là chửi toangÐời này tròn hay méo rồi vuôngÐời còn cần ta hát nhặt khoanMột nghìn đời sau ta còn hát ầm vang.Hát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời hôm nay cùng hátHát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời của người Việt Nam.Hát với tôi trong lúc chơi hay trong khi làmHát với tôi trong đám đông hay trong phòng loanTừ vỉa hè thơm cát bụi đenTừ ruộng đồng xanh ngát thần tiênTừ biển vàng lời ca vượt sóng lên ngànHát với tôi thương lúa non không ưa phũ phàngHát với tôi thương cánh hoa sớm nở chiều tanBuồn vì người gieo giắc lầm thanMừng vì còn mong ước người hơnVì lòng còn tin yêu còn hát nghìn năm.Hát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời hôm nay cùng hátHát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời của người Việt Nam.Hát với tôi khi sắp chui vô trong quan tàiHát với tôi khi mới mang thân phận bào thaiVào cuộc tình đôi lứa sục sôiVào tuổi già êm như làn khói lưng trờiHát với tôi trong cõi tim sâu xa tuyệt vờiHát với tôi vươn mãi ra đến tận mù khơiÐừng thèm nhờ máy hát lạ taiÐừng thèm nhờ ai hát hộ aiÐể lòng mình dâng lên miệng hát đầy vơi.Hát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời hôm nay cùng hátHát với tôi nào ! Hát với tôi nào !Hát với nhau những lời của người Việt Nam.Nhạc tập MƯỜI BÀI TÂM CA do nhà xuất bản LÁ BỐI in ra trong năm 1965, với lời giới thiệu sau đây:
Không một bài ca nào làm rung động được lòng người mà lại không phát xuất từ trái tim. Vì vậy, không phải chỉ những bài được in trong tập này mới là những bài tâm ca của Phạm Duy. Tuy nhiên Lá Bối ghi nhận rằng những bài tâm ca được trình bày trong đây, tuy cũng phát xuất từ trái tim, tuy cũng là ngôn ngữ khóc cười theo mệnh nước, vẫn còn mang một sắc thái đặc biệt: đó là tính cách tâm linh nội hướng và ý hướng điều hợp. Thực vậy, nếu không có sự trở về mầu nhiệm để dễ dàng đi tới điều hợp thì Phạm Duy khó có thể nhìn thấy : Một cành củi khô, một tờ lá úa Một hòn cuội to, một làn bụi mờ Một hạt mưa bay, một giọt sương mai. . . . . . . . . . . Cuộc đời quanh đây mừng là biết mấy Tình đầy trong tay và tình ở ngoài Ở gần bên tôi hàng nghìn thế giới.Lá Bối muốn được chia xẻ với các bạn đọc xa gần, trong nước cũng như trong ngoài nước, nhận xét sau đây: trong lúc đất mẹ còn đang nghiêng ngửa trong một cơn bão tố phũ phàng thì sức mạnh tâm linh rất cần thiết để giúp cho dân tộc tăng cường được bản lĩnh và tiềm lực tranh đấu cũng như ý hướng điều hợp rất cần thiết để thực hiện thông cảm và đoàn kết, yếu tố của sức mạnh xây dựng. Lá Bối chân thành cầu nguyện để tất cả chúng ta có đủ trầm tĩnh cần thiết để có thể nghe nhau, đón nhận tiếng nói tâm linh của nhau. Saigon ngày 15 tháng 11, 1965 Nhà Xuất Bản Lá BốiPhạm DuyNguồn:
http://phamduy.com/document/tamca.html