Mượn lời của một người bạn để phác nên những nét vẽ đầu tiên về khu vườn bí mật, khu vườn viết hoa bằng hơi thở của thanh âm, gạch nối bằng sự thoát ly của tâm hồn và chấm câu bằng những mảnh buồn lơ lửng trên tầng không.

"Con người thường có xu hướng quay đầu nhìn lại phía sau nhất là khi trước mắt ngập tràn những ngọn núi chưa thể vượt qua. Nhạc của Secret Garden phục vụ cho những đối tượng này nhưng không phải để trở thành một chiếc vỏ cho con người ném mình vào đó và ngủ quên trong ảo tưởng mà đó là một thế giới cho họ quay về, gửi gắm vào đó tất cả mọi buồn, vui và nhận lại từ nó niềm tin và hy vọng để tiếp tục chinh phục thử thách" - Minh Cường-

12 giờ...

Đã lâu lắm rồi, không còn nghe Secret Garden hằng đêm, nay lại mò mẫm tìm về với khu vườn nhỏ bé và bình yên ấy. Thích làm sao cái cảm giác bồng bềnh, mơn man khi từng note nhạc trôi lững lờ..bỗng chốc vỡ òa, rơi xuống thấm đẫm da thịt...buồn rượi.

Tí tách piano gợi mở một khúc dạo đầu êm ả, trút bỏ lớp áo hoài nghi, e thẹn của kẻ lữ hành lỡ bước đêm khuya...Những thanh âm ẩn nấp trong từng kẽ lá, ngọn cây thoắt ẩn thoắt hiện...cởi dần tâm hồn người khách lạ, sống lại những hồi ức đã nhuốm bụi thời gian. Violin lả lướt, dìu dắt, vỗ về...

...nhắm mắt, và thấy lòng nhẹ tênh như mặt ao mùa hè.

Rảo bước trong khu vườn, lặng nghe cảm giác mềm xốp, mát rượi dưới chân, ngửi thấy mùi hương thanh vắng của buổi đêm, thẩn thơ một cái nhìn, hững hờ quá, lỏng lẻo quá,...bỗng chốc nhận ra, đang ôm ấp cho chính mình những hoài niệm, mà lẽ ra, nên để cho nó trôi tuột đi...

Cười vu vơ cho cái sự bén duyên với Secret Garden, nói như Uông Thái Biểu, khoảnh khắc cảm xúc con người giao thoa cùng thứ âm nhạc trong trẻo kia...cũng chính là lúc họ đã "ở trọ trong tâm hồn nhau".

Secret Garden, chốn dung thân cho những linh hồn cơ nhỡ, những tâm sự, những nỗi niềm chẳng biết gửi gắm cùng ai. Lênh đênh trong làn sương huyền ảo giai điệu của bộ đôi Bắc Âu, con người ta dễ dàng trút gánh, thở hắt, tạm quên đi chiếc mặt nạ toan tính ngụy tạo của đời thường, để tìm lại cho chính mình gương mặt thánh thiện trong ít phút hiếm hoi, để biết buồn cho nỗi buồn suýt bỏ quên đâu đó, để biết vui cho niềm vui chưa kịp bừng sáng, để biết rằng đâu đó vẫn còn có những khu vườn như Secret Garden ...

Ki
Bình luận

Đăng Nhập/Xuất