Once there was a way to get back homeward.

Lúc nhỏ, Ki mê múa hát ca kĩ. Tình hình chung lúc đó ai cũng nghèo, dự thi dăm ba vòng lượt đến lúc đoạt giải thì chỉ có bong bóng với cùng lắm là một gói bánh cúc-ki. Nhưng mà vui! Giải "cao quí" nhất từng nhận được là Bé khỏe bé ngoan cấp thành phố, được cái medal bằng giấy quấn ruy băng màu xanh cổ vịt. Tự tin lắm cơ! Nhớ 1/6 năm nào còn lên sân khấu hát, váy ngắn nhưng mặc quần tà lỉn màu hồng tía bên trong vì sáng đi trễ mẹ không tìm ra xi-líp hoa bèo nhún. Vậy đó!

Trước khi biết chữ thì Ki đã biết hát, mẹ dạy Ki "em ước mơ mơ gì" (có đoạn "thật đẹp sao giấc mơ tiên", nhưng hát y như "tiền" và Ki tưởng là tiền thật), "hôm nay mẹ trực đêm", "bà mẹ quê", "ông trăng", "bắt được con công", "cô ba bé"...Xa hơn nữa thì Ki vẫn thấy ngấn ngái ở xoang mũi mỗi khi nhớ về những ngày nhạt nắng mẹ ngồi máy may hát Quán Thế Âm, Ki chơi loanh quanh chờ mẹ lấy ráy tai, nghe "..bốn mùa hoa đua nở, bốn mùa mẹ lang thang, tìm con lòa đôi mắt, gọi con lời đã khan..." mà cứ sợ mai mốt mình đi lạc, sợ mai mốt mẹ chết giống vậy. Ki thấy mẹ hát Quán Thế Âm hay hơn cả Khánh Ly, vì Khánh Ly không có tình ý gì với bố Ki, và Phạm Duy cũng chẳng lăng cê mẹ, nên mẹ hát rất "gần" và rất thư nhiên...

Ki vào lớp Một, có thêm thành viên mới là em họ Ly. Mẹ đặt tên Ly phỏng theo Chuyện Ly và Đốm của Vũ Tú Nam trong tập Tiếng ve ran. Lúc Ki biết đọc rồi thì mê chuyện đó lắm, ai ngờ Ly trong chuyện chính là em người mủ bơm ngực Vũ Nguyễn Hà Anh của ngày nay. Ki đâu biết được chữ ngờ, chắc mẹ cũng thế, em họ Ly lại càng không!

Em Ly-của-Ki khó ăn nên ngày nào cũng phải mở băng video Bee Gees cho em coi, rồi thì Ki cũng thích Bee Gees. Ki thích nhất là ông chơi keyboard đội nón mà sau này được biết là Maurice Gibb vì có vẻ ngoài ưa nhìn. Kế đó mẹ mua cho Ki băng video ABBA, chiều nào đi học về Ki cũng mở ABBA, nhảy nhót và hâm mộ cô tóc vàng. Đến bây giờ vẫn thế! Ki có cậu hay thu cassette gửi về, toàn những bản lạ lạ dễ thương của ABBA như People need love, Hasta manana, Honey honey, Bang bang boomerang, One man one woman..., hoặc thuần Agnetha như I won't let you go, You're there, Wrap your arms around me...Thật không có gì thẹn hay thậm xưng khi Ki nói ABBA chảy trong máu mình, là một phần ký ức ở trọ dài hạn trong tuổi thơ Ki dù hiện tại Ki không có bất kì CD nào của ABBA trên kệ đĩa, không thuộc tựa bài hát, cũng như chẳng chút hứng thú xem qua Mama Mia và cảm thấy chút ít bực dọc với hiệu ứng ABBA nhất thời qua phim này!

Âm nhạc 80s tràn ngập hiệu ứng điện tử của organ, Disco như một chùm cherrie chín mọng với cám dỗ khó cưỡng. Không chỉ ca sĩ mới nổi lên hát Disco như Sandra, CC catch, Modern Talking, Debbie Gibson, Markita...mà những band chuyên chơi Hard Rock hoặc Prog trước đó cũng mon men "thử một phát có chết ai" vào dòng chảy Disco bằng một vài ca khúc hoặc cả album như Heart, Yes, 10CC, Dire Straits, Alan Parson Project...Hầu như các album 80s đều có âm vị Disco không ít thì nhiều kéo mãi đến tận đầu 90s. Ai chê Disco kém giá trị, nhưng Ki có nhiều tham thú với dòng nhạc này lắm, rượu mạnh thì bạo liệt, nhưng nếu giỏi pha trộn thì cocktail cũng là một thức uống thi vị chẳng kém! Ki nhớ những buổi chiều lộng gió được mấy dì đạp xe chở ra rạp Minh Châu gần nhà để ăn bò viên. Khu Trương Minh Giảng (Lê Văn Sỹ) thời đó có rất nhiều quán cafe mở Disco nếu Ki nhớ không lầm. Bò viên nóng lảng bảng tiếng xập xoàng Disco trong gió, thật khó thể quên cho cùng! Mãi sau này khi đã lớn, Ki nghe thêm Mark Boyce (anh ML giới thiệu), và Michael Cretu, vẫn thấy rõ nỗi oan Thị Kính của Disco khi bị gán là nhạc thị trường.

Ki nhớ thời nhỏ nghe cassette và video thật khổ, băng nhão ở những bài ưa thích là cái khổ thứ nhất, băng rối là cái thứ hai, mỗi lần rối là phải cắn răng cắt băng mà đau lòng muốn khóc, rồi dán lại bằng băng keo trong, mỗi lần mở máy ra mà thấy bùi nhùi là như đứt từng sợi tóc mai. Video tape cũng thế, có dạo không bắt ốc thùng máy video để dễ thao tác chùi đầu từ hoặc tháo băng kẹt..v..v.. Chuyện lyric lại càng hài hước và hầu như đứa nhỏ nào cũng có chung kỉ niệm này! Bạn Chuột kể hồi bé không biết tiếng Anh, bạn viết lại lyric bài Happy New Year (đại loại) như sau "nô mo chăm pen, en đơ phai ơ quớt xá thu"...Ám ảnh!

Ki lớn lên với những cái "tham thú cỏn con" như vậy, và vào thời điểm ấy cũng không có ai để chia sẻ, mà cũng chẳng có nhu cầu chia sẻ. Ki nhớ lớp 5 bố đi xa đem về cho Ki đĩa Elvis, Elton John và Lobo. Ki nghe như chẳng có việc gì để làm. Tởn nhất là đĩa Asian Moon của Lobo, vì có một chùm các bài Singapore Moon, Hong Kong Moon, Bangkok Moon, Jakarta Moon, Malaysia Moon giai điệu giống nhau trưa nào anh Ki cũng mở, và trưa nào mẹ cũng nấu đúng một món xào với cà chua, dưa leo, thịt bò, đậu ve suốt ba tháng hè khiến cho sau đó nhiều năm vẫn không muốn nghĩ tới Asian Moon và đồ xào của mẹ!

Ki


Bình luận

Đăng Nhập/Xuất