Ki

Ki

Hoài Niệm Secret Garden

Mượn lời của một người bạn để phác nên những nét vẽ đầu tiên về khu vườn bí mật, khu vườn viết hoa bằng hơi thở của thanh âm, gạch nối bằng sự thoát ly của tâm hồn và chấm câu bằng những mảnh buồn lơ lửng trên tầng không.

"Con người thường có xu hướng quay đầu nhìn lại phía sau nhất là khi trước mắt ngập tràn những ngọn núi chưa thể vượt qua. Nhạc của Secret Garden phục vụ cho những đối tượng này nhưng không phải để trở thành một chiếc vỏ cho con người ném mình vào đó và ngủ quên trong ảo tưởng mà đó là một thế giới cho họ quay về, gửi gắm vào đó tất cả mọi buồn, vui và nhận lại từ nó niềm tin và hy vọng để tiếp tục chinh phục thử thách" - Minh Cường-

Xem tiếp...

Nói về những cái tham thú thì nhiều lắm ...

Once there was a way to get back homeward.

Lúc nhỏ, Ki mê múa hát ca kĩ. Tình hình chung lúc đó ai cũng nghèo, dự thi dăm ba vòng lượt đến lúc đoạt giải thì chỉ có bong bóng với cùng lắm là một gói bánh cúc-ki. Nhưng mà vui! Giải "cao quí" nhất từng nhận được là Bé khỏe bé ngoan cấp thành phố, được cái medal bằng giấy quấn ruy băng màu xanh cổ vịt. Tự tin lắm cơ! Nhớ 1/6 năm nào còn lên sân khấu hát, váy ngắn nhưng mặc quần tà lỉn màu hồng tía bên trong vì sáng đi trễ mẹ không tìm ra xi-líp hoa bèo nhún. Vậy đó!

Trước khi biết chữ thì Ki đã biết hát, mẹ dạy Ki "em ước mơ mơ gì" (có đoạn "thật đẹp sao giấc mơ tiên", nhưng hát y như "tiền" và Ki tưởng là tiền thật), "hôm nay mẹ trực đêm", "bà mẹ quê", "ông trăng", "bắt được con công", "cô ba bé"...Xa hơn nữa thì Ki vẫn thấy ngấn ngái ở xoang mũi mỗi khi nhớ về những ngày nhạt nắng mẹ ngồi máy may hát Quán Thế Âm, Ki chơi loanh quanh chờ mẹ lấy ráy tai, nghe "..bốn mùa hoa đua nở, bốn mùa mẹ lang thang, tìm con lòa đôi mắt, gọi con lời đã khan..." mà cứ sợ mai mốt mình đi lạc, sợ mai mốt mẹ chết giống vậy. Ki thấy mẹ hát Quán Thế Âm hay hơn cả Khánh Ly, vì Khánh Ly không có tình ý gì với bố Ki, và Phạm Duy cũng chẳng lăng cê mẹ, nên mẹ hát rất "gần" và rất thư nhiên...

Xem tiếp...

Đăng Nhập/Xuất