Ngọc Dung
27/2/2018
“Chiều nay thấy hoa cười chợt nhớ một người”
Câu hát nhẹ nhàng trong bài hát năm xưa , chiều nay nhắc mình nhớ người nhạc sĩ tài hoa tác giả bài hát ấy – nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông vừa qua đời đêm qua. Cũng nhắc mình nhớ lại những bài hát của ông mình đã nghe và mãi đến bây giờ vẫn còn thích.
Ngày còn nhỏ đã nghe Chiều mưa biên giới với giọng hát của ông Trần Văn Trạch. Khi đó , chỉ thích nghe ông hát những bài hát vui như Tai nạn telephone, Xổ số Kiến Thiết quốc gia…, chưa nhận ra giọng hát quá mượt mà của ông. Nhưng ngày ấy ông đã nổi tiếng với bài này nên mình được nghe nhiều, và nhớ. Chiều nay nghe lại , tuy bản thu đã quá cũ, âm thanh không tốt nhưng vẫn phải nghe đi nghe lại nhiều lần với quá nhiều cảm xúc. Ông hát giản dị, phát âm giọng Nam như nói, có thể cảm thấy ông đã kiềm nén giọng hát đầy nội lực của mình để những note cao nghe êm đến lạ, nhất là ở phần điệp khúc.
Những bài nhạc thời ấy dường như có cùng điểm chung – giai điệu nhẹ nhàng, lời hát trau chuốc như thơ.
Về sau, khi đã qua nửa đời người, càng thấy đồng cảm cùng câu hát : Lòng trần còn tơ vương khanh tướng thì đời còn mưa bay gió cuốn, còn nhiều anh ơi!
Chiều mưa biên giới anh đi về đâu?
Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu
Kìa rừng chiều âm u rét mướt
Chờ người về vui trong giá buốt
người về bơ vơ
Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang
Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn
Cờ về chiều tung bay phất phới
Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ
Bầu trời xanh lơ
Đêm đêm chiếc bóng bên trời
Vầng trăng xẻ đôi
Vẫn in hình bóng một người
Xa xôi cánh chim tung trời
Một vùng mây nước
Cho lòng ai thương nhớ ai
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều nay
Lưng trời nhớ sắc mây pha hồng
Đường rừng chiều cô đơn chiếc bóng
người tìm về trong hơi áo ấm
Gợi niềm xa xăm
Người đi khu chiến thương người hậu phương
Thương màu áo gởi ra sa trường
Lòng trần còn tơ vương khanh tướng
Thì đường trần mưa bay gió cuốn
Còn nhiều anh ơi
Chiều mưa biên giới – Trần Văn Trạch
Nhớ một chiều Xuân , bài hát có câu mở đầu nhẹ nhàng như thơ trên kia với tiếng hát rất đặc biệt của cô Lệ Thanh, mình nhớ đã được nghe từ một cái dĩa nào đó ba mua về. Những chiều Xuân thơ ấu trong căn nhà tranh hiền hòa với khu vườn rất rộng ở Diêu Trì sao êm đềm đến vậy. Máy hát cứ quay, nắng cứ rớt óng vàng trên cội mai trước ngõ, con bé cứ nương theo tiếng hát của cô Lệ Thanh thuở thanh xuân ấy mà véo von cả bài. Nhớ lại , chỉ nhầm một chữ thôi- Cô Lệ Thanh hát “đêm Xuân dài mà đâu có hay”, còn ẻm hát “đêm Xuân dại mà đâu có hay”.
Bài hát êm đềm dễ thương quá. Nỗi nhớ của một người gởi đến một người dịu êm như nắng dần phai trên ngàn lá, buổi chiều Xuân.
Chiều nay thấy hoa cười chợt nhớ một người
Chạnh lòng tôi khơi . . . bao niềm nhớ
Người nơi xa xăm phương trời ấy
Người còn buồn còn thương còn nhớ
Nắng phai rồi . . . em ơi !
Chiều Xuân có một người ngơ ngác đi tìm
Một tình thương nơi . . . phương trời cũ
Chiều nay hoa Xuân bay nhiều quá
Chiều tàn dần phai trên ngàn lá
Tìm đâu bóng . . . hình ai ?
Người vê còn nhớ . . . khúc hát
Người yêu dấu bên bờ thành Vienne
Lòng này còn quyến . . . luyến mãi
Đêm Xuân dài mà đâu có hay
Chiều nay có một loài hoa vỡ bên trời
Đợi mùa Xuân sang tô . . . màu nhớ
Dừng chân trông hoa Xuân hồng thắm
Buồn tìm về tình ai đằm thắm
Giờ vun vút trời mây
Nhớ một chiều Xuân – Lệ Thanh
Hải ngoại thương ca không giống hai bài Chiều mưa biên giới và Nhớ một chiều Xuân về giai điệu và cả về nội dung bài hát. Ước vọng của một người xa xứ mong một ngày đất nước vào Xuân chen chân cùng thế giới.
Bài hát này được nhiều ca sĩ trình diễn, nhưng ấn tượng nhất là Hà Thanh. Giọng hát dịu dàng đó lẽ ra chỉ hợp với những bản tình ca, nhưng sao với bản thương ca này, giọng hát cô vẫn lay động lòng người đến vậy.
Còn nhớ cậu Ái hát rồi cháu bắt chước hát theo những ngày đầu ở nhà 21G Phan Bội Châu.
Một mùa thương . . . kết muôn hoa lòng
Người về đây . . . nối câu tâm đồng
Về cho thấy . . . xuân nồng áo em
Cho tình . . . xưa thôi cách xa
Về chung mái nhà lá
Người về đây . . . giữa non sông này
Hội trùng dương . . . hát câu sum vầy
Về cho thấy . . . con thuyền nước Nam
Đi vào . . . mùa Xuân mới sang
Xa rồi ngày ấy ly tan
Tôi . . . đi . . . giữa trời . . . bồi hồi
Cờ bay phất phới . . . quên chuyện ngày xưa
Mong sao . . . nước Việt . . . đời đời
Anh dũng oai hùng . . . chen chân thế giới
Mặc thời gian . . . tóc pha đôi màu
Mặc đại dương . . . sóng to mưa gào
Đàn chim bé . . . trong làn chớp xanh
Yêu trời . . . tự do Á Đông
Thương về đồi núi xa xa
Hải ngoại thương ca – Hà Thanh
Nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông còn nhiều tác phẩm khác nữa nhưng quen thuộc với mình nhất là 3 bài hát này- những bài hát đã nghe, đã hát một thời quá xa xôi mà chiều nay nghe tin ông đã mất, ngồi nghe lại, thấy lòng bồi hồi khôn xiết.
ND
27/2/2018
Nguồn: Trang FB của ND