Nguyên Thảo – ‘suối cỏ’ Đà Lạt làm mát đất Sài thành

Đỗ Duy
12.5.2006

Ngay lần đầu nghe Thảo hát “Nghìn trùng xa cách” và “Mộ khúc”, nhạc sĩ Phạm Duy đã nhận xét ngay đây là “ngôi sao ẩn”. Tuy nhiên, bản thân cô gái này thì vẫn chưa có ý định đạt đến bất kỳ vị trí nào, cô chỉ mong đi đúng và thẳng trên con đường ca hát của mình.

– Đường từ Đà Lạt vào Sài Gòn lập nghiệp của chị thế nào?

– Tôi nghĩ muốn phát triển nghề nghiệp thì phải tìm nơi có nhiều điều kiện. Ở Sài Gòn có nhiều thày, tôi cũng có nhiều bạn ở đây, vậy là khăn gói lên đường. Thời gian đầu tôi hát cả đám cưới để trang trải cho cuộc sống và tiền học phí. Tôi chưa bao giờ cảm thấy tủi vì điều này. Phải qua con đường sỏi đá để có thể đạt được những điều mình mơ ước, tôi vui vì có những ngày tháng tự lập đáng nhớ.

– Hành trang của chị là gì?


– Là sự cố gắng. Xác định rất rõ ràng mình yêu nghệ thuật ca hát, vì thế tôi phải cố gắng hết mình và tìm cơ hội để học hỏi. Thật ra ban đầu, mang trong mình tâm lý “cái gì cũng kém người” từ giọng hát, phong cách, quần áo nên tôi rụt rè lắm. Nhìn dáng hát “cong vai” của tôi thì biết. Nó toát lên từ tâm lý bên trong. Bây giờ thì kiểu ấy vẫn còn, nhưng chắc là do thói quen chứ không phải chịu “nặng” tâm lý nữa.

– Sau 4 năm vào Sài Gòn lập nghiệp, chị được gì?

– Được… vẫn sống được, được làm công việc mình yêu thích và được… bạn đang phỏng vấn để viết báo (cười).

– Chị nghĩ gì về đường ca hát của mình sắp tới?

– Không nghĩ gì cả. Tôi chỉ tự nhủ bây giờ đang làm công việc mà mình yêu thích và phải làm nó một cách tốt nhất. Mà được làm việc mình thích đã là một niềm hạnh phúc rồi, đúng không? Mỗi con người có một cuộc đời, điều mình yêu thích thì mình phải làm cho tới nơi tới chốn. Đã yêu mà làm không đến nơi đến chốn thì sẽ bị nghĩ là hời hợt. Tôi không muốn bị coi là như vậy.

– Theo chị, để hát hay thì điều gì là quan trọng nhất?

– Tôi dùng cách đánh thức tâm hồn của mình.

– Làm điều này bằng cách nào?

– Tôi thừa hưởng nguồn cảm xúc từ Đà Lạt, thành phố sương mù có đầy hoa và cỏ dại. Những điều đó đánh thức tâm hồn tôi.

Và tôi nghĩ mình là người may mắn biết cảm nhận nỗi buồn, để hiểu hết giá trị của niềm vui một cách trọn vẹn hơn. Tôi thường tự hỏi mình thích nghe gì, thích nhìn gì và lắng nghe điều gì, hoặc không thích gì. Có lẽ những điều này cũng hỗ trợ cho chiều sâu của cảm xúc.

– Âm nhạc tác động đến việc xây dựng tâm hồn của chị thế nào?

– Tôi nghe nhạc không chú trọng vào hình thức mà rất quan trọng cảm giác. Thích những âm thanh làm mình có cảm giác như “bừng dậy” từ bên trong. Tôi thường nghe hai bố con Nat King Cole hát jazz hay Takakhan, Kitaro…

– Chị được Phạm Duy đánh giá rất cao. Chị cảm nhận thế nào về nhạc của ông?

– Tôi quý nhạc Phạm Duy ở chỗ ông diễn tả những nỗi đau không bị nặng nề. Có những ca khúc nghe xong thì mình muốn tự tử kiểu “trái tim tôi đang tan vỡ đây này”, nhưng nhạc Phạm Duy thì nỗi đau rất nhẹ nhàng, cái đẹp cũng nhẹ nhàng, thanh thoát, rất dễ chịu.
Ảnh: H.C.

– Nghe nói chị đang có một dự án với Dương Thụ. Vì sao lại có sự hợp tác này?

– Tôi biết nhạc sĩ Dương Thụ từ chương trình Nghe mưa tổ chức tại Đà Lạt nhiều năm trước. Sau này vào Sài Gòn, tôi tìm đến ông, trình bày tất cả những mong muốn, suy nghĩ của mình và ông đã giúp tôi hoàn thành CD Suối cỏ sắp phát hành tới đây. Tôi mong mình được khán giả quan tâm, lắng nghe và chia sẻ với những câu chuyện tôi hát, cũng chính là cuộc sống của tôi.

Đỗ Duy thực hiện

Nguồn: VNExpress.net

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây