Cô Gái Đồ Long
1.4.2013

Sau khi Trịnh Công Sơn ra đi, nhiều hành động và cách đối nhân xử thế của những người trong gia đình anh; khiến không ít bạn bè mất đi thiện cảm. Kể một chuyện, có mặt tui chứng kiến nè!

Khoảng 7,8 năm về trước. Một buổi trưa vài chiến hữu giang hồ trong giới văn nghệ rủ nhau tới quán Ba Miền ăn cơm. Anh Dũng organ mang theo chai rượu, vừa ăn vừa uống vừa nói chuyện trên trời dưới đất rất vui vẻ. Bỗng cao hứng Dũng organ khoe, sinh thời Trịnh Công Sơn có vẽ ký họa chân dung anh, nhìn rất hay và anh xem đó là tài sản tinh thần rất lớn của mình.

Lúc đó anh chủ quán họ Trịnh ngang qua ngang lại, hóng hớt được bèn hỏi: "Thế bức họa đó giờ ở đâu!?". Dũng organ vuốt râu cười sảng khoái: "Thì treo ở ngay phòng khách nhà tui chứ đâu!". Ông chủ họ Trịnh cười nhẹ, rồi blah blah blah bảo: Sao anh không mang ra đây cho mọi người xem với. Cả đám lúc đó có rượu trong người rồi, cũng hứng chí kêu muốn ngắm tranh chơi. Thế là Dũng organ sốt sắng gọi điện thoại về nhà, kêu nhân viên gỡ tấm hình trên tường ra mang tới quán.

Sau khi ngắm ngía và trầm trồ những nét vẽ tài hoa của Trịnh Công Sơn. Chủ quán họ Trịnh bèn bảo với Dũng organ: Xin phép mượn treo ở quán cho khách vào ngắm vài ngày và Dũng organ cũng vui vẻ ừa. Chuyện sau đó ai nấy quên bẵng. Mấy năm sau, tình cờ nhớ lại tui hỏi Dũng organ về bức ký họa. Anh ngậm ngùi kể, vài hôm sau có cho người đến mang về, nhưng bức họa không còn treo ở quán nữa; nhân viên nói ông chủ đã mang đi đâu rồi. Nhiều lần nhắn tin, gọi điện đòi đều không có hồi đáp. Một lần không thể tránh mặt, anh chủ Ba Miền họ Trịnh gút rằng: Đây là tài sản của Trịnh Công Sơn, phải trả về đúng chỗ của nó!

Tui không biết đúng chỗ của nó là đâu, vì chiều nay lại hỏi Dũng organ, hy vọng đã trả rồi. Anh lắc đầu bảo: bức chân dung đó đến nay vẫn không biết lưu lạc xó nào. Tui cười kêu anh yên tâm đi, tối nay Trịnh Công Sơn về báo mộng chỉ cho.

Chuyện này, chỉ có câu cuối cùng là Cá tháng tư!


Cô Gái Đồ Long

Nguồn: FB của CGĐL