Phạm Duy Tuấn

 

Buổi chiều quay đi quay lại đã tới giờ nghỉ ngơi cho nợ cơm áo ngày mai. Bữa nay ngồi nghe nhạc ông Trịnh, lâu lắm rồi không chạm tới những dòng melody quen thuộc, có lẽ vì quá quen thuộc đến nhẵn mặt nên lời ca không thấm vào sự chú ý tập trung của ý tưởng nữa!

Ru em ngủ những đêm khuya
Ru em ngủ tháng âm u
Ru em cùng những u mê
Ru em, ru em dù đã chia xa

Ru em về những đêm xưa
Ru em phụ rẩy trong ta
Ru em quì gối vong nô
Ru em, ru em vì dáng kiêu sa ...

Giọng Khánh Ly lần thứ 1.02345... đều đều ....Bỗng dưng tự hỏi  "Ru em" có nghĩa gì ta? Xưa giờ nghe lời hát này như một điều dĩ nhiên, phải vậy, không thắc mắc nội dung, điệu nhạc cứ đi vô, một cảm giác bí ẩn, thanh cao vương lại, mặc dầu không hiểu ông ta muốn nói gì!!! ( Tui thuộc về loại tối đèn, đọc những cuốn tiểu thuyết nào văn chương hơi trí thức, bóng bẩy là mắt nổi đm đóm, đầu quay lòng mòng, óc không nhận ra chữ nghĩa nữa!.)


Bữa nay cắc cớ  tui nghĩ thầm, chắc ổng muốn tránh chữ "thương", từ này có lẽ hơi lộ liểu chăng? Rồi tui thế chữ "ru" thành chữ "thương" :

Thương  em về những đêm xưa
Thương em phụ rẩy trong ta
Thương em quì gối vong nô
Thương em, thương em vì dáng kiêu sa ...

Thương từng ngọt bùi đã qua
Thương người lận đận héo khô
Yêu em, yêu thêm tình phu.
Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ

Thương em thèm khát xa hoa
Thương em đầy những đam mê
Thương em tình nghĩa vu vơ
Thương em, thương em chìm dưới phong ba

Thương em mệt lả cơn đau
Thương em về giữa chiêm bao
Thương em bồng bế con theo
Thương em, thương em gầy yếu hư hao

Thôi rồi còn gì nữa đâu
Đã tàn mộng mị khát khao
Đôi khi con tim hò hẹn
Ngậm ngùi vì một ngày mưa bắt đầu ...

Tự nhiên thấy thông cảm liền, hiểu rõ rành rành từng ý một (bà con thông cảm đừng cười, tui nói rồi, tui không phải dân trí thức, nói đơn giản tui mới thông)

"Thương em phụ rẩy trong ta", "Thương em quì gối vong nô", Ờ hớ, có nghĩa là khi thương, ta có thể phản bội lại chính mình, làm những điều mà những lúc bình thường sẽ không làm...

Tán nhảm chơi cho vui, tới giờ lên giường rồi, vừa ngủ vừa hát thầm ...

Thương từng ngọt bùi đã qua
Thương người lận đận héo khô
Yêu em, yêu thêm tình phụ.
Yêu em lòng chợt từ bi bất ngờ ....


Xin lỗi Chú Trịnh!


Phạm Duy Tuấn